Cùng ngắm Hình Nền Đẹp cảm xúc với thiên nhiên tình cảm nhất được bạn trẻ chờ đón
Mỗi ngày cứ thế qua đi. Sáng trưa chiều tối nhìn quanh một mình, một mình giữa những thói quen. Đó là một cuộc sống mà tôi vốn chẳng hề mong muốn, thật sự nó rất đáng sợ- đáng sợ tới mức mà chính bản thân tôi cũng không dám thay đổi. Vì khi đã quen thuộc với cô đơn thì con người lại cảm thấy sợ, sợ bước ra khỏi quá khứ, sợ phải đối mặt với những nỗi đau giống như trước. Có lẽ rằng khi càng trưởng thành con người càng trở nên hèn nhát và yếu đuối hơn. Chỉ cần vượt qua khỏi cái ranh giới đó thôi chúng ta sẽ có một hiện tại thanh thản và một tương lai rộng lớn ở phía trước. Dù biết thế nhưng bước qua những thứ đã làm cho bản thân tổn thương vốn không phải là điều đơn giản. Thực sự là trên đời này chẳng có ai có thể làm tổn thương bản thân mình nếu bạn không cho phép người đó làm điều ấy. Cũng giống như người ta thấy vui vì đùa cợt với tình cảm hay khi lừa dối được người khác. Những người mà mình là dối được chỉ có những người đã đặt sự tin tưởng vào mình mà thôi. Họ xứng đáng được đối xử tốt hơn như vậy rất nhiều.


Mỗi một bước chân tiến về phía trước, mỗi khi đau khổ càng khiến cho mỗi chúng ta dần không còn tin tưởng thêm vào điều gì nữa. Không dám tin, không dám bắt đầu dù biết rằng đã đến một lúc những nỗi đau bấy lâu nay đã quá đủ. Ngày mai sẽ chẳng có gì thay đổi nếu cứ mãi ôm khư khư những nỗi nhớ thương chồng chất trong quá khứ. Và rồi nếu chẳng thay đổi gì thì ngày hôm qua với ngày hôm nay có gì là khác nhau? Chẳng có gì cả, có chăng niềm tin mỗi ngày một bé dần đi mà thôi. Tôi vẫn thấy buồn khi nghĩ rằng mình có đủ dũng cảm để bước tiếp đi nếu “chân” đã từng bị gẫy. Tôi có thể cảm nhận được mình là gánh nặng cho người khác trong những khi đau ốm đến bất chợt. Thật sự đó mới là những phút giây buồn nhất trong cuộc đời mình khi phải dựa vào ai đó và nhận ra chẳng có một điểm tựa dù là nhỏ bé. Cái cảm giác ốm đau bệnh tật vốn chẳng thấm vào đâu khi nhận ra sự thật là mình chỉ có thể bước đi một mình, dù là “chân” có bị gẫy đi nữa thì phải buộc thật chặt và chịu đau để bước tiếp. Có lẽ cuộc sống là như vậy. Khi không thể tiếp tục sống và mơ ước thì dù “chân” có lành đi nữa thì có khác nào đã bị phế...!





Loạt Hình Nền Đẹp về tình yêu cuộc sống đẹp nhất 2016 được bạn trẻ chờ đón



Mời các bạn ghé thăm Anhdep99.com để đọc thêm nhiều Hình Ảnh Buồn Về Tình Yêu, Ảnh Girl Xinh, Những câu nói hay về tình yêu, tình bạn, cuộc sống, ảnh tình yêu đôi lứa, ảnh giáng sinh tuyệt đẹp, lung linh,...



Vậy đấy, cô yêu điên dại, cô yêu cuồng nhiệt, yêu hết lòng. Tuổi trẻ với nhiều dự định, với nhiều hoài bão lớn mà cô ấp ủ hoàn thành. Thế mà, yêu anh, cô đã đánh đổi tuổi trẻ, đánh đổi đam mê để theo đuổi cái thứ xa xỉ mà con tim dẫn lối. Vốn là xa xỉ, nên với cô, anh như gió, đến rồi đi không một chút luyến lưu. Rơi! Tâm trạng cô như lơ lửng, có những ngày cô buồn như thế, có những ngày ảm đạm và bơ vơ như thế. Trăm ngàn lý do anh nói cũng không bằng hai chữ “hết yêu”. Đến và đi như không là gì của nhau trong đời, anh mang đi cả trái tim bé nhỏ, chật hẹp và cả tình cảm của cô một cách ích kỷ. Dằn vặt thì được gì, cô vốn mạnh mẽ mà, buồn rồi mai lại cố vui thôi…


Tỉnh giấc sau những lần cố chợp mắt, cô lại muốn nhắm nghiền mắt để không nhìn thấy ánh sáng của mặt trời, để không nhìn thấy hình bóng thân quen của anh, có lẽ vì cô đã quá quen với cái gọi là bóng tối. Cô quá đơn độc giữa thế giới vốn rộng lớn này. Tìm được nhau khó thế sao còn để đánh mất nhau. Lạc lõng trong mớ suy nghĩ của chính mình, cô chỉ muốn khóc, nước mắt có thể làm cô bớt cô đơn, nước mắt là thứ giúp cô dễ ngủ trong những ngày mưa u uất. Cứ thế, cô chẳng làm việc gì giỏi hơn ngoài khóc. Nấc nghẹn từng tiếng theo từng nhịp mưa, cô lại thả lòng mình vào đêm. Hụt hẫng, cảm giác trống trải đến lạ kỳ. Cô buồn, cô nhớ anh! Cô yêu anh nhiều như nước mắt của cô vậy, cô yêu anh nhiều như nỗi buồn của cô vậy, cô yêu anh nhiều như mối tình đầu của cô vậy – là bố cô. Cô yêu anh nhiều như vậy đấy! Có lẽ, định mệnh đã vội vàng sắp đặt một mối tình chênh vênh. Anh – mối tình đầu thứ hai của cô!
ảnh
Những cơn gió se lạnh đã về, những cơn mưa vẫn tí tách rơi mang theo một nỗi buồn đến kì lạ, kì lạ như nỗi buồn trong lòng tớ vậy, hay cơn mưa cũng hiểu được nỗi lòng tớ. Tớ nói vậy có lẽ cậu không thể hiểu được đâu nhỉ- bạn thân một thời của tớ.
Chẳng phải cậu nói cậu chọn tớ vì cái lẽ mình đã chơi với nhau mấy năm ấy sao. Mấy năm qua chúng ta bên nhau, nhiều kỉ niệm đẹp thật cậu nhỉ, bao vui, buồn, bao lần hờn dỗi mình đều bên nhau. Vậy mà tại sao sau bao nhiêu năm chúng mình lại thành ra như thế này ?


Cậu bảo với tớ “có phải tớ quá ngốc để hết lần này đến lần khác bị cậu đối xử với tớ như thế, đừng độc ác với tớ như thế, tớ đã tin vào mấy cái ……”. cậu có biết không từng dòng chữ ấy như đè nặng lên tim tớ, và rồi tớ chỉ biết lặng lẽ xin lỗi cậu mà không suy nghĩ “mình có làm gì sai đâu ?’
Giá như một lần, chỉ một lần thôi cậu có thể hiểu được những cảm giác mà tớ đã phải trải qua ấy những cảm giác mà chưa một lần tớ dám nói với ai thì phải chăng hôm nay đây cậu có nói những lời này với tớ không ? . Chẳng phải tớ đã nói rồi sao “ Một tình bạn đúng nghĩa thì không có sự lựa chọn đúng sai mà chỉ đến với nhau một cách rất nhau” như tớ và cậu trước đây vậy. Nhưng cậu lại bảo với tớ chỉ một mình tớ nghĩ vậy, phải chăng vì tớ đã suy nghĩ thiên về cảm xúc qua nhiều mà lại quên rằng tình bạn trong cậu là một sự lựa chọn.
Tớ vẫn luôn là người phải nhẫn nhịn, là người mà chẳng dám tâm sự với ai, hay nói cách khác là chẳng tin tưởng ai để có thể nói. Để rồi khi gặp nhau cậu lại bơ tớ, bơ một cách lạnh lùng, vô cảm!
Nguồn tin: http://anhdep99.com/chum-hinh-nen-ph...ien-dep-phan-2